⒈ 幽深盤(pán)曲。
⒉ 隱僻折拗。
引清 劉獻(xiàn)廷 《廣陽(yáng)雜記》卷三:“七里瀧 山水幽折,非尋常蹊徑。”《平山冷燕》第十三回:“內(nèi)中山水秀美,樹(shù)木扶疎,谿徑幽折,花鳥(niǎo)奇異。”
引清 章學(xué)誠(chéng) 《文史通義·又與朱少白論文》:“僕於文章喜為顯朗,閒遇幽折文字,往往竄易字句以就其文氣。”